Chép lời phật đức Thế Tôn
truyền cho đức Ngọc Phật, trong kinh Đức Di Lặc cùng với phật Thích Ca trải 3
đời kết nghĩa anh em, cùng tu tạo cao vô dương chính giáo, người niệm phật
đầy đủ muốn ước mình tuy đều trọn. Cả ba kiếp đều tu nên đại đạo, nhưng đời nào
đức Di Lặc cũng là anh đức Thích Ca chỉ là em, những công quả đức Di Lặc cũng
đẫy đà hơn, nên cùng nhau thương nghị nên xem ai xuống đời trước, để cùng độ
chúng sinh, mới cùng nhau thương nghị rằng ta đều vào đai định ấy đêm ngày dựng
gậy bắn bởi hoa trước đài để bói thuỷ hoa, hễ gậy ai nở hoa sen trước thì người
đó xuống đời trước, gậy ai nẩy hoa sen sau thì người ấy xuống đời sau, hai vị
thề cùng ra cắm gậy để chờ nở hoa, khi ấy đức Thích Ca đang ngồi ở phòng thuyền
định, một hôm hé mắt nom trộm ở các đầu gậy thời thấy cái gậy của ngài chỉ rực
rỡ lắm vẻ hào quang mà không thấy nở hoa sen, mà gậy long hoa của đức Di Lặc
trên nẩy hoa sen tươi tốt, đỏ ngày chính giữa miệng rồng, đỏ quắc thiên hạ cả 3
cõi trên dưới đều hay, khi ấy đức Thích Ca đoán hẳn rằng nay đức Di Lặc đương
nhắm mắt đai định, ngài liền ra khe khẽ ra nẩy bẻ bông hoa đem cắm vào đầu gậy
của mình có ý thử đức Di Lặc biết chăng , cách 2 hôm nữa 2 đức phật cùng mở
trinh nhỡn ra phòng thuyền định xem hoa, thời ấy trên đầu gậy tích trượng có nẩy
hoa sen nhưng màu đỏ phai gớm, khi ấy đức Di Lặc mỉm miệng cười thầm ừ khi ta
đang ngồi nhập định, nhưng ta có thiên nhỡn đã coi thấy em ta hái trộm long hoa
đem cắm vào đầu gậy rồi, bởi vậy mầu vẻ hoa không được tươi, mà ánh sắc sém mầu,
nhưng ta đã giao phó thế giới cho em ta xuống quẩn trị, chỉ tiếc thay thế gian
sau này không được vẹn toàn, khoảng 3 nghìn năm thiên hạ muôn dân sang hèn, kẻ
vui người khổ chẳng đều nhau, lúa thóc cấy cày đều ít, không được phong lẫm, đất
nước thường sinh ra cạnh tranh đánh cướp lẫn nhau, bốn phương chẳng an bình
thuận, cướp quấy rối toàn là thần rắc rối, ma quỷ quấy rầy nhân dân, cõi trần
lầm than khốn khổ, sau 3 nghìn năm ta sẽ dậy bảo phép chính, lúc ấy vô lượng hào
quang trong ngoài sáng rực, hinệ ra những tướng tuy rất lạ chưa từng có bao giờ.
Khi ấy ngài liền hội họp các thánh chúng và các vị thánh chúa đế Thích Ca, ba
mươi sáu từng giời hết thẩy, các đại thần kim cương hội pháp tức thời tới dự dần
đầy, an toạ xong bấy giờ đức Di Lặc mới phán truyền chính pháp long hoa để độ
cho tất thẩy cõi đời, các cõi khi ấy các toà thánh chúng đều kêu van lậy mãi
không thôi, chỉ mong đức Thế Tôn mở từ bi đại xá, mau chóng giáng sinh, cứ chờ
tới 3 nghìn năm cứu thời triều dân bị khốn nạn biết chừng nào, tới khi năm trăm
năm một lần kiếp nhỏ, nghìn năm một lần kiếp lớn để rút bớt quân dữ, độ đến sau
khi hạ nguyên người đời khó thoát, chỉ mong đức Thế Tôn mở từ bi đại xá, mau
chóng dáng sinh cõi thế mà cứu độ cho chúng sinh tránh qua khổ nạn, thì quý hoá
bao chừng, khi ấy đức Thế Tôn lặng thinh không đáp, bỗng trong hội có một vị tôn
giả tức là đồ đệ thôi, đức Thế Tôn thần thông có 1 công đức khoảng 20 tôn hiện
đến sắp thành các đức hạnh viên nam mình có hoà quang vô lượng, sáng rực một bên
đứng chắp tay lậy Thế Phật, lậy Thế Tôn sau 2 nghìn năm thời mạt kiếp người đời
mạnh ác trái cả luân thường, không mấy kẻ tin theo đạo chính, cho nên giời mới
cho lũ ma vương xuống đời nhiễu loạn, để trừ bỏ bớt phường gian ác đi, nào tật
ác ốm đau. nào kiếm đao chém giết, nào ốm dịch hủng hoảng, rồi kiếp chư đạo đều
giáng, nên Tôn Phật không thương đại chúng chẳng sớm đều phân, thời bấy giờ con
xin thay phật giáng sinh xuống trước để độ phật và cứu độ cho chúng sinh cho đời
thoát nạn năm trăm năm mạt kiếp, người nào có duyên gửi lại cả, để đợi Tôn Phật
giáng sinh mở hội thái bình thế giới, triều dân vui thoả, vua tôi vui mừng, cha
con thân nhau, lòng người lương thiện, bấy giờ con xin thay phật giáng đầu thai
nào để vương thân làm thái tử tu hành chính quả bồ đề, rộng truyền chính pháp
long hoa để cho cả ba cõi giời, người bạo kẻ có tình cũng đều thành tu, khi ấy
đức Thế Tôn hỏi đệ tử tên gì? mà lại phát được nhiều lời thiên thế, sẵn có long
dương mà muốn thay phật xuống đời, dậy lũ sinh linh, cứu nạn cho thiên hạ., ừ
nào ra đó để đại chúng xem thì hoá ra đức Tôn Giả, bồ tất của cáo thế.
Tôn bấy giờ ngài liền thụ ký đại hội chính giáo
cho liền phán rằng ở đời này chính ngọc phật hiện nay quả tu của ngài sắp thành
các đức hạnh viên nạn, nên nội đức thực ra là to lớn, khen ngợi sao cho siết,
lại có lóng thay phật cứu đời, thế thì ta cũng cho cùng danh cùng hiệu với ta,
để cùng độ cho chúng sinh cho chọn được thề nguyện hết, rồi bấy giờ ta sẽ hoá
khí cho người để đi làm công việc, để việc thành nguyện lớn, rồi công đức của
người có thể thấu tới 3 cõi giời luôn phát chủ và ngọc Tướng từ Tôn non,
vạn các kiếp hoá thêm đức thượng đế, cứu hoảng cháu cũng ưng, người tu thế trong
lúc phật Di Lặc cùng thụ kí các lời cho đức Ngọc Phật, hết thẩy các thánh chúng
nghe dự đều mừng rỡ vô cùng một lúc đều cho bảo Thế Tôn bạch rằng mỗi cõi chúng
con đều ghi những lời thụ kí, các lời cho đức Ngọc Phật thời cũng ước, vạn bồ
tát chúng con hết lòng tu tín, chờ đợi lúc ấy Thế Tôn phán bảo cho các đệ tử của
phật và các lòng thiện và tuốt thẩy các thánh chúng rằng : sau khi Ngọc Phật
thay sinh xuống đời giữa thời thượng nguyên vào khoảng năm đầu mão đó, lũ đại
chúgn các ngươi có muốn đều biến thành chính giáo thì sẽ chờ ta hạ sinh sẽ lần
lượt đầu sinh gắng sức thành phật đều tu pháp chính, ta đều chỉnh biến mình
thành chính quả, lúc ấy nghe lời phật phán truyền, đều quỳ trăm lậy khen ngợi
công đức như Lai mà trông cậy mừng rỡ vô cùng.
Copyright : 2007 . Lương Văn Hiển
kinhdilac@yahoo.com
Mong mọi người ai cũng đọc và truyền tụng để được may mắn.
Ai đọc mà không hiểu có thắc mắc gì cứ gửi thư đến :
kinhdilac@yahoo.com
Comments[ 0 ]
Post a Comment